Cảm nhận tuyệt phẩm "Bản Tình Cuối" (Ngô Thuỵ Miên) - "Mưa có rơi và nắng có phai, trên cuộc tình yêu em ngày nào..." _ NXCC

   

Mưa có rơi và nắng có phai

trên cuộc tình yêu em ngày nào

Ta đã yêu và ta đã mơ,

mơ trăng sao đưa đến bên người.

Những lời ca ngọt ngào, nhẹ nhàng như “rót mật vào tai” của ca khúc Bản Tình Cuối, một bản tình ca vượt thời gian của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, đã đưa chúng ta chìm vào một tình yêu buồn nhưng da diết và đẹp vô cùng.

Nghe nhạc tình của Ngô Thụy Miên, chúng ta như được tìm về những ngày của quá khứ, những ngày của tình yêu đầu đời đầy thơ mộng, đầy nhiệt huyết nhưng cũng buồn không kém ai.

Nhạc sĩ Ngô Thuỵ Miên và vợ (cô Đoàn Thanh Vân)

Trong cuộc tình ấy, nhiều lúc ta vẫn tự hỏi lòng mình rằng tại sao dù biết tương lai sẽ không biết như thế nào mà vẫn “nhắm mắt mà đâm đầu” vào tình yêu? Và đôi khi nhiều người không thể lý giải được điều đó, thậm chí có nhiều người đã biết trước cuộc tình của họ chỉ có thể là không thành, nhưng vẫn cứ yêu, cứ mơ, được ngày nào thì sẽ hết lòng ngày đó.

Như là nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã viết “mưa có rơi và nắng có phai/ trên cuộc tình yêu em ngày nào”. Chàng trai đó không biết rằng “ngày đó” mưa và nắng có rơi và phai trên cuộc tình của chính mình hay không, nhưng điều đó cũng không ngăn được tình yêu mà niềm ước mơ của anh. Anh yêu say đắm, và mơ ước một ngày không xa sẽ nhờ “trăng sao đưa đến bên người”. Bởi vì ngay từ buổi đầu gặp gỡ “đã như quen thuở nào”, và cũng chỉ lần đầu gặp gỡ mà lại ngỡ như “tình đã xa xưa”. Cái cảm giác thân thuộc, tựa như đã thân thiết, đã quen biết từ lâu ấy chính là biểu hiện của tình yêu đắm say từ cái nhìn đầu tiên. Hay có lẽ là anh cứ ngỡ như được gặp lại mối duyên “tiền kiếp” của chính mình, ngỡ như là họ đã yêu nhau từ rất lâu, rất lâu chứ không phải là chỉ vừa mới được gặp nhau.

Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào

một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Bản Tình Cuối” Trình bày: Tuấn Ngọc

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Bản Tình Cuối” Trình bày: Tuấn Ngọc

Tình yêu của người với người thực sự là rất khó có thể lý giải được một cách rõ ràng. Nó cứ đến một cách bất ngờ, cứ khiến cho con tim rung động liên hồi, và cứ làm cho con người ta lâng lâng chìm trong hạnh phúc đầy mộng mơ. Nhưng không biết nên làm thế nào để bắt đầu bước vào tình yêu của hiện thực.

Tâm hồn anh cứ như thế bay bổng nơi trời mây, cứ say ngất ngây trong men say tình yêu, trong “men yêu thương đã thấm cuộc đời”. Nhưng “mây có bay và em có hay”, rằng anh đang “ngại ngùng yêu em lần đầu”. Một chàng trai đang đắm say trong tình yêu cũng ngại ngùng, e ấp không khác gì cô gái - khi tưởng tượng ra cảnh này tôi bất giác nhớ lại tình yêu “ngày nao” của chính mình, ôi cái ngày ấy sao mà đáng yêu, sao mà giống đến như vậy?!

Mây có bay và em có hay

ta ngại ngùng yêu em lần đầu.

Ta đã say hồn ta ngất ngây

 

men yêu thương đã thấm cuộc đời.

Một lần nào đó bước bên em âm thầm

một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.

Và anh cứ như thế, cứ âm thầm yêu, âm thầm vui và âm thầm hạnh phúc. Chỉ cần “một lần nào đó bước bên em âm thầm” là anh đã thấy lòng mình hạnh phúc đến lạ thường, những muộn phiền tất thảy đều phút chốc như tan biến hết chỉ còn lại nơi đây mình anh và cô, cùng với một tình yêu ngại ngùng và e ấp của buổi ban đầu. Nhưng cũng vì ngại ngùng, nên mãi mà anh chưa thể nói ra được lời yêu cùng với cô.

Dù cho vẫn chưa dám tỏ bày tình yêu của mình với người thương, nhưng lòng anh thì vẫn luôn nuôi lớn tình yêu ấy hằng ngày. Tình yêu của anh nhẹ nhàng, say đắm mà dai dẳng như là đang “yêu tuổi ngây thơ” của cuộc đời. Và cứ như thế, với sự chân thành cùng tình yêu chưa nói thành lời của mình anh cứ bước bên cô âm thầm mà “hát khúc mong chờ”. Anh mong ước vô cùng một ngày trong tương lai không xa “người cho ta biết tình yêu đắm say”, ngày đó có lẽ chính là ngày hạnh phúc nhất của cuộc đời anh, là ngày mà anh từng giờ, từng giây luôn luôn mong mỏi. Nhưng sự đời đâu thể ngờ, ngày hạnh phúc vỡ òa ấy chưa đến được thì đời đã “cho ta biết tình là đắng cay”

Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.

Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.

Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say

Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay

Anh choàng tỉnh giữa lúc giấc mộng đang đắm say. Giờ đây, tình yêu ấy đã thực sự chỉ còn lại là dĩ vãng mà thôi. Yêu đó, nhưng rồi chỉ nhận lấy bàng hoàng đớn đau khi cuộc tình đã vỡ tan, mộng ước cũng tan tành theo hiện thực phũ phàng của đời người. Quay lại nhìn thì “mưa đã rơi và nắng đã phai/ trên cuộc tình yêu em ngày nào”, biết thế nhưng anh không thể kìm được lòng mình mà “vẫn yêu, hồn ta vẫn say” dù cho đã “qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ”.

Mưa đã rơi và nắng đã phai

trên cuộc tình yêu em ngày nào

Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say

qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ

 

Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.

Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người.

Tình yêu mà, có phải cứ tan là sẽ quên được đâu. Con người mà, có phải cứ yêu là sẽ mãi vui và hạnh phúc đâu. Cuộc tình đã tan rồi, nhưng có biết được đến khi nào bóng hình người sẽ phai đi trong lòng đâu. Chàng trai ấy cũng vậy, tình đã rơi theo cơn mưa, đã phai theo màu nắng ngoài kia, nhưng anh đâu có thể ngừng yêu được người con gái ấy đâu. Anh cũng dằn lòng tự hỏi liệu đến “một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu” thì lòng anh có thể nào đã “thôi hết yêu người” được hay không?!

Có lẽ sẽ quên được, cũng có thể sẽ không bao giờ quên, nhưng lại không quá bi thương, không quá u sầu, cũng không trách móc, không oán hờn. Đây là điều mà có lẽ nhiều người cũng cố gắng nhưng không thể làm được.

Nhưng với nhạc tình của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, và cụ thể hơn là trong Bản Tình Cuối thực sự những cảm xúc ấy chúng ta đều có thể cảm nhận được. Tình yêu của ông tạo nên sao mà ngọt ngào và thắm thiết đến vậy, khiến cho con tim của bất cứ ai cũng phải xao xuyến không ngừng. Và khi nó tan vỡ chúng ta cũng cảm nhận được sâu sắc nỗi buồn, nỗi đau ấy đang ghim sâu vào tận đáy lòng, nhưng mà sao nó cũng dịu dàng và nhẹ nhàng một cách lạ thường. Điều duy nhất mà tôi dùng để lý giải đó chính là tình yêu, ông đã dùng cái đẹp đẽ của tình yêu để tự xoa dịu đi nỗi đau trong lòng mình và xoa dịu cả nỗi đau trong lòng của tất cả chúng ta.

Có lẽ vì thế nên những bản tình ca của Ngô Thụy Miên đều đi sâu và thấm đượm trong lòng người yêu nhạc từ ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác và năm này qua năm khác, thậm chí là cả thế hệ này qua thế hệ khác. Như Bản Tình Cuối, thực sự là một tình khúc vượt thời gian.

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Bản Tình Cuối” Trình bày: Ngọc Lan
 

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Bản Tình Cuối” Trình bày: Ngọc Lan