Cảm nhận tuyệt phẩm "Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta" (Hoàng Thi Thơ) - Những ca từ là một chuỗi những câu hỏi buồn đến xé lòng _ NXCC

   

Dưới bút danh Tôn Nữ Trà Mi, nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ đã có những sáng tác để đời và bứt phá trong làng nhạc vàng Việt Nam như Túp Lều Lý Tưởng, Rước Tình Về Với Quê Hương, Gạo Trắng Trăng Thanh, Xây Nhà Bên Suối,...đa số những nhạc phẩm sáng tác trong giai đoạn này đều mang một âm hưởng vui tươi và hạnh phúc (cả trong tình yêu đôi lứa hay là tình yêu quê hương đất nước). 

Nhưng có một nhạc phẩm mang một nỗi buồn chan chứa ngập tràn "Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta". Bài hát là một trong những tình khúc não lòng của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ được sáng tác năm 1973.

Nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ

Từ đầu đến cuối bài hát là một chuỗi những câu hỏi nghe mà buồn đến xé lòng, những câu hỏi là để hỏi vậy thôi chứ đã biết là không ai có thể trả lời:

Hỏi vì sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá....

Hỏi vì sao mây ngàn bỏ núi bay xa ..

Hỏi vì sao thu vàng mùa thu đổ lá???

Và hỏi tại sao thế giới đông người nhưng chỉ thấy riêng ta??

Từ những ca từ vu vơ của bài hát, ta có thể hình dung được một bóng người đang cô độc đứng giữa trời mây, giữa dòng đời. Lòng buồn lẻ loi người tự hỏi “vì sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá?”, “vì sao mây ngàn bỏ núi bay xa?”, “vì sao thu vàng mùa thu đổ lá?” và vì sao “ thế giới đông người nhưng chỉ thấy riêng ta?”. Biết trả lời làm sao đây vì mưa tuôn giá lạnh người ta mới gọi là mùa đông, lá vàng rơi rụng mới chính là mùa thu, và mây thì bay lững lờ, nhưng núi lại luôn nằm yên - đó là lẽ tự nhiên, chính là tự nhiên mà như thế. Biết thế, biết là tự nhiên nên chỉ hỏi vu vơ vậy thôi, vậy còn con người thì sao, không dưng mà tự nhiên người ta lại cảm thấy cô đơn và lạc lõng cả?

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Ngọc Lan

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Ngọc Lan

 

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Mỹ Tâm, Đàm Vĩnh Hưng

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Mỹ Tâm, Đàm Vĩnh Hưng

Vậy thì tại sao? Tại sao người lại bỏ ta đi như “con thuyền ra đi bỏ bến”, bỏ lại mình ta ngày đêm “mang mong chờ sầu tím không gian”?? Rồi cứ đêm lại đêm qua đi rồi lại đến, ta lại một mình mà “trông trời nhìn sao lặng đếm” và ôm trong lòng nỗi cô đơn đến lạ lùng. Ngày qua ngày từng bước ta cứ lang thang, buồn thêm buồn bước từng bước cô đơn lạc lõng giữa con phố nhộn nhịp ngàn người qua - người đi qua lòng ta lại càng chơi vơi chìm sâu vào nỗi u sầu chất chứa, biết làm sao biết phải hỏi ai đây??

Hỏi vì sao con thuyền ra đi bỏ bến ...

Một người mang mong chờ sầu tím không gian...

Để hằng đêm trông trời nhìn sao lặng đếm...

Nỗi buồn hàng đêm cứ mãi tăng dần theo nhịp bước lang thang.....

Vì muốn hỏi trời thì “trời vờ câm nín”, muốn hỏi người người lại “nỡ quay lưng”. Ta tự hỏi lòng lại thấy càng chơi vơi tựa như “có hỏi cũng bằng không”, thôi ta đành quay sang mà nhờ em  giải đáp thì “bỗng dưng nước mắt em tuôn một dòng”! em ơi em, vì sao em lại khóc? em khóc làm gì để lòng ta càng thêm muôn phần đớn đau và sầu não. Dường như cả ta và em đều đã có câu trả lời cho riêng mình, nhưng ta không thể tin và không muốn tin rằng đó là sự thật. Tại sao những người có tình lại cứ phải xa nhau? Em xa ta lòng em cũng có vui gì, vậy tạo sao lại luôn phải ôm sầu nhân thế?

Hỏi, hỏi trời, trời vờ câm nín....

Hỏi, hỏi người, người nỡ quay lưng...

Hỏi, hỏi lòng, nhưng có hỏi cũng bằng không ..

Thôi đành hỏi em thì bỗng dưng nước mắt em tuôn một dòng....

 

Hỏi tình xưa trông chờ sao ai chẳng đến???

Hỏi người xưa tôn thờ còn nhớ hay quên???

Hỏi ngày nao con thuyền lại quay về bến???

Và hỏi tại sao thế giới đông người anh chỉ thấy riêng em......

Chuyện xưa rồi, hỏi cũng chẳng làm chi, em xa ta nhưng lòng ta không thể nào ngừng nỗi nhớ. Nhớ rồi buồn, rồi ta lại hỏi vu vơ “hỏi tình xưa trông chờ sao ai chẳng đến?”, “hỏi người xưa tôn thờ còn nhớ hay quên?”, “hỏi ngày nao con thuyền lại quay về bến?”, và rồi lại tự mình hỏi lòng rằng “tại sao thế giới đông người anh chỉ thấy riêng em?”. Đất trời mưa rơi, lá rụng là lẽ tự nhiên, vậy lẽ nào lòng cứ mãi nhớ một người đã rời xa ta cũng là lẽ tự nhiên hay sao?

Mời quý vị nghe lại ca khúc “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Hoàng Châu

Bấm vào giữa hình trên để nghe “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Trình bày: Hoàng Châu

 

Có lẽ là tự nhiên, mà cũng không phải là tự nhiên. Có ai mà tự nhiên yêu rồi tự nhiên hết, tự nhiên nhớ, rồi tự nhiên lại quên?? Có thể tự nhiên yêu nhưng không thể tự nhiên mà hết, cũng không thể tự nhiên nhớ rồi quên một cách tự nhiên. Con người ta một khi yêu là sẽ tự nhiên mà nhớ, tự nhiên mà thương, tự nhiên mà buồn khi xa vắng người mình yêu, rồi cũng sẽ tự nhiên mà đau đớn như con tim vỡ tung khi cuộc tình tan vỡ, nhưng lại không thể tự nhiên mà quên hết đi những chuyện đau buồn, quên hết đi những tình cảm ban đầu tươi đẹp, và quên đi bóng dáng một người mà mình đã dùng trái tim mà khắc khi. 

Và những câu hỏi trong ca khúc Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta của nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ có lẽ cũng vì lẽ đó mà tự nhiên nhảy vào trong suy nghĩ. Hỏi vậy thôi chứ trong lòng đã có sẵn đáp án, hỏi vậy thôi chứ biết sẽ không ai có thể trả lời được một cách rõ ràng và minh bạch. Hỏi vậy thôi chứ biết “hỏi chỉ như không”. Hỏi để biết lòng còn buồn, còn đau và còn chờ. Hỏi để biết lòng còn yêu, còn vương mãi một bóng hình không thôi. Hỏi để mà nhân thế biết tình yêu là như thế, muôn đời yêu có mấy ai được hạnh phúc trọn vẹn, đau thương rồi mà lòng vẫn nhớ không nguôi. Nhưng hỏi cũng để biết ta còn tình cảm, không vô tri nhưng những lẽ tự nhiên.

 

Lời bài hát “Hỏi Người Còn Nhớ Đến Ta” Tác giả: Hoàng Thi Thơ

Hỏi vì sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá

Hỏi vì sao mây ngàn bỏ núi bay xa

Hỏi vì sao thu vàng mùa thu đổ lá???

Và hỏi tại sao thế giới đông người nhưng chỉ

thấy riêng ta??

Hỏi vì sao con thuyền ra đi bỏ bến .

Một người mang mong chờ sầu tím không gian.

Để hằng đêm trông trời nhìn sao lặng đếm.

Nỗi buồn hàng đêm cứ mãi tăng dần theo nhịp

bước lang thang.

Hỏi, hỏi trời, trời vờ câm nín

Hỏi, hỏi người, người nỡ quay lưng.

Hỏi, hỏi lòng, nhưng có hỏi cũng bằng không

Thôi đành hỏi em thì bỗng dưng nước mắt em tuôn một dòng

Hỏi tình xưa trông chờ sao ai chẳng đến???

Hỏi người xưa tôn thờ còn nhớ hay quên???

Hỏi ngày nao con thuyền lại quay về bến???

Và hỏi tại sao thế giới đông người anh chỉ

thấy riêng em