Nhắc đến nhạc sĩ Đoàn Chuẩn là chúng ta lại nhớ đến những giai thoại về tình yêu xung quanh cuộc sống phong lưu của một công tử đào hoa. Xung quanh từng sáng tác của ông cũng vì thế luôn đi kèm những giai thoại truyền miệng, những giai thoại mà chưa từng được những người trong cuộc thừa nhận.
Trong số đó có một bài hát, nó không chỉ có một mà có đến hai giai thoại. Vì người trong cuộc không ai thừa nhận, nên người đời vẫn mãi đồn đoán, ai tin điều gì thì họ sẽ cho là như vậy. Bài hát có tên là Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay được nhạc sĩ Đoàn Chuẩn sáng tác vào năm 1952.
Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn
Giai thoại đầu tiên, người ta nói rằng bài hát này được ông sáng tác dành riêng cho ca sĩ Mộc Lan. Cô lúc đó đang là vợ của nhạc sĩ Châu Kỳ. Trong một lần xem cô biểu diễn, trái tim đa tình của người nhạc sĩ đa tình Đoàn Chuẩn đã rung động (lúc này ông cũng đã có gia đình), ông bằng mọi cách muốn chiếm được trái tim nàng. Ông theo cô vào tận Sài Gòn chỉ để hoàn thành mục đích là có được cô. Dù có chút thất vọng khi biết cô đã lập gia đình với người bạn đồng nghiệp. Nhưng với phong cách ngông cuồng sẵn có của một công tử chính hiệu, ông vẫn tiếp tục công cuộc theo đuổi trái tim người đẹp. Dù sau này cô ca sĩ và người bạn đồng nghiệp của ông chia tay nhưng hai người vẫn không đến với nhau. Có lẽ dù ngông cuồng, dù có tình cảm với người đẹp nhưng ông chỉ muốn có thêm chứ không muốn mất đi gia đình vốn có của mình. Người ta nói Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay được ông sáng tác dành tặng cho ca sĩ Mộc Lan, cho mối tình đành phải gửi vào gió bay đi của mình. Có người còn nói, bài hát đã được ông chép lại và gửi đến tận tay cho cô ca sĩ ấy.
Giai thoại thứ hai được bắt đầu khi ông sáng tác một ca khúc sau đó vài năm có tên Tà Áo Xanh. Bài hát này là giai thoại về chuyện tình của ông với ca sĩ Thanh Hằng, vì cô rất thích màu xanh và cũng thường hay mặc những chiếc áo màu xanh (giai thoại này được ca sĩ Thanh Hằng thừa nhận gần đây), nhưng sau đó cô đã đi lấy chồng. Và vì trong Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay cũng có vương vấn một màu xanh và một “tà áo xanh”. Nên mọi người cho rằng bài hát này cũng được ông lấy cảm hứng từ ca sĩ Thanh Hằng để tạo nên.
Nhưng tất cả cũng chỉ là giai thoại chưa được người trong cuộc thừa nhận. Và cho dù có vì lý do gì đi chăng nữa thì chúng ta cũng không thể phủ nhận sự đa tình của Đoàn Chuẩn. Cũng như không thể nào phủ nhận tài năng trong con đường sáng tác mà ông đang đi.
Đây chính là một ca khúc trữ tình thứ thiệt. Với những giai điệu, những ca từ cực kì ngọt ngào mà một chàng trai gửi đến cho người con gái mà anh yêu, những tiếc thay rằng “thuyền đã sang bờ”:
Với bao tà áo xanh đây mùa thu
Hoa lá tàn, hàng cây đứng hững hờ
Lá vàng từng cánh rơi từng cánh
Rơi xuống âm thầm trên đất xưa
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay" Trình bày: Lệ Thu
Bấm vào để nghe ca khúc "Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay" Trình bày: Lệ Thu
Mở đầu ca khúc, hình ảnh những tà áo xanh đã hiện ra một cách rất ngọt ngào giữa phố mùa thu. Cảnh vật của mùa thu cũng rất chân thực, hoa lá đã tàn, chỉ có hàng cây một mình đứng trơ trọi. LÁ vàng cứ rơi xuống từng đợt, rồi lại từng đợt âm thầm và lặng lẽ. Cảnh của mùa thu cũng như tâm hồn của một chàng trai si tình vừa mới chịu những tổn thương lớn trong tình yêu.
Chàng muốn gửi những tâm tư, tình cảnh của mình vào “gió cho mây ngàn bay”, gửi cho những cánh bướm muôn màu ngày đêm hoài mong những bông hoa đẹp, “gửi phím tơ đồng tìm duyên” và gửi thêm “ánh trăng” vào màu xanh của trang thư, màu xanh của một trời ái ân. Tất cả những điều đó chàng đều muốn gửi về cho mùa “thu trần gian”, và đặc biệt là gửi cho người con gái trong lòng chàng, người con gái có “đôi mắt như hồ thu”:
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bướm muôn màu về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
Về đây với thu trần gian
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi phím tơ đồng tìm duyên
Gửi thêm lá thư màu xanh ái ân
Về đôi mắt như hồ thu
Mời quý vị nghe lại ca khúc "Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay" Trình bày: Tuấn Ngọc
Bấm vào để nghe ca khúc "Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay" Trình bày: Tuấn Ngọc
Nhưng tất cả cũng chỉ để cho gió mang đi trong trời thu ấy. Vì nàng giờ đây là “thuyền đã sang bờ”. Trong lòng chàng giờ đây chỉ tràn ngập một nỗi buồn vô vọng, một sự hối tiếc vô bờ. Nhìn dòng đời dần trôi về chiều, chàng thấy đường về của mình đã không còn lối đi. Chỉ biết vấn vương, rồi “đập gương xưa” để tìm kiếm bóng hình của người xưa.
Nhưng chim nào rồi cũng bay đi, có buồn, có đau lòng hơn nữa anh cũng phải đi. Người đã sang ngang rồi, tình yêu giờ cũng xa tầm với, nên trong lòng chàng biết rằng sự tiếc nuối giờ đây cũng chỉ là vô nghĩa. Có tiếc mấy, có đau mấy thì mọi chuyện cũng không thể quay lại như phút ban đầu, không thể quay lại như ngày xưa nữa rồi.
Thấy hối tiếc nhiều
Thuyền đã sang bờ
Đường về không lối
Dòng đời trôi đã về chiều
Mà lòng mến còn nhiều
Đập gương xưa tìm bóng
Nhưng thôi tiếc mà chi
Chim rồi bay, anh rồi đi
Đường trần quên lối cũ
Người đời xa cách mãi
Tình trần khôn hàn gắn thương lòng
Gửi gió cho mây ngàn bay
Gửi bướm đa tình về hoa
Gửi thêm ánh trăng màu xanh lá thư
Về đây với thu trần gian.
Giờ thì đành phải thế thôi, đành phải gửi tất cả nỗi lòng, tất cả tâm tư vào trong gió. Để tìm về với mùa thu nơi trần gian, tìm về với sự thanh thản nơi tâm hồn. Và chấp nhận sự thật đau lòng đang diễn ra trước mắt.
Ta có thể nói rằng sự tò mò về lý do mà nhạc sĩ tạo ra ca khúc này cũng chính là một phần lý do làm cho nó càng thêm nổi tiếng. Nhưng cũng không thể phủ nhận tài năng của ông. Những giai điệu, ca từ trong Gửi Gió Cho Mây ngàn bay cũng đa tình, cũng bay bỗng như tâm hồn của ông vậy. Sự diễn đạt tài tình của ông đã tạo ra một tác phẩm tuyệt vời. Và dù đã trải qua hàng chục năm, nhưng khi những giai điệu đó được cất lên vẫn luôn làm xốn xang biết bao trái tim của những con người yêu nhạc.
Nhạc xưa chuyện cũ biên soạn